25/10/12

MỘT CHÚT



Một làn mắt biếc buồn thăm thẳm
Chất chứa bên trong bao nỗi sầu

Một chút hy vọng rồi tan biến
Để lại nỗi đau theo tháng ngày

Một chút yêu thương, nay dang dở
Trở thành vô cảm với bao người

Một chút duyên, không còn phận
Âm thầm da diết mãi không thôi

Một chút luyến lưu, một chút nhớ
Trong chén rượu cay lại nhạt nồng

Một chút mong cầu, một chút mơ
Hạnh phúc vây quanh, sáng lại chiều

Một chút suy tư, một chút tưởng
Giật mình thức dậy, hóa là mơ
(viết trong một lần dùng nhiều hồng xiêm chín, vẫn còn mùi)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét