Vợ chồng giận nhau, gường trở lên rộng rãi
Mỗi đứa một đầu, xoay lưng lại với nhau
Lần lữa mãi, anh đưa tay ôm chặt
Em đang giận, gạt phắt ra ngay
Anh cố tình, ôm thêm nhiều lần nữa
Em giận hờn, cáu gắt mắm tôm
Nếu em giận anh lâu hơn nữa
Đến đêm về, anh biết ở với ai
Gường rộng rãi, nằm mình đơn lẻ lắm
Đêm giật mình, chẳng thấy người gối tay
Chắc em cũng vậy, chẳng vui đâu
Chỉ là giận dỗi, trong chốc lát
Đến sáng hôm sau, lại tươi cười
Nhìn khuân mặt mất ngủ sau một đêm thức trắng
Anh xót lòng, chẳng dám đùa vui
Chẳng tếu táo sau mỗi buổi sớm mai
Lặng lẽ làm, âm thầm khẽ nói
Anh biết rồi, lần sau bớt bia rượu
Quan tâm hơn và yêu thương thật nhiều
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét