Có một ngày anh không vô tư nữa
Ẩn bên trong nỗi nhớ vô bờ
Hình bóng em với ánh mắt, nụ cười
Những người khác bỗng thành nhạt nhòa
Muốn đi với em đến cuối đường đời
Dắt dìu nhau trên đường đời khó nhọc
Cuối đường tình có anh và có em
Em chẳng yêu như anh mộng tưởng
Giấc mơ nồng
Để một mình, anh khắc khoải yêu em
Duyên phận kia có thể thay đổi
Bởi do em, do anh bướng bỉnh
Hay do em tô quá màu hồng
Em có buồn, có bao giờ tự hỏi
Sao lâu rồi chẳng thấy anh nói chuyện
Chẳng thấy anh nói lời yêu em
Em và anh hai người hai ngả
Anh vẫn vậy, yêu em trong thầm lặng
Dẫu biết rằng mình hai ngả chia ly
Đừng trách anh, sao quá hững hờ
Chỉ vì anh chẳng thể
Mãi yêu em trong đơn phương buồn bã
Đừng trách anh sao đi quá vội
Đừng trách anh sao đã vội xa em
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét