24/11/12

CUỘC SỐNG KHÔNG EM


Vậy là anh đã dần quen được
Cuộc sống không em, chẳng tin nhắn, cuộc gọi
Chẳng bồi hồi mỗi khi tìm gặp mặt
Bóng hình em, ánh mắt nụ cười
Trong tâm trí, chỉ toàn là ảnh cũ
Chẳng giật mình mỗi khi mưa bất chợt
Liệu có ướt, có trú mưa chăng?
Chẳng hoang mang mỗi khi trời trở gió
Liệu khăn, áo, mũ mão có đủ dùng
Chẳng tự hỏi, bây giờ đang làm gì nhỉ?
Đã ăn chưa? Hay nhịn đói cho gầy?
Liệu có biết thức khuya là rất hại
Sức khỏe mình, em có biết giữ chưa?
Có đôi lần trên đời ảo facebook
Anh bắt gặp em, một thoáng giật mình
Như gợi lại chút tình vương vấn
Một thoáng buồn, một thoáng xa xôi

Anh lại trở về với anh của ngày xưa
Nghênh ngang trên phố với vẻ biểu cảm
Mặt vênh lên với ánh mắt lướt qua
Được mọi người mệnh danh là chảnh
Bởi chẳng qua không rảnh để tìm
Những chút tình rơi vãi của người dưng
Và hình như, em chỉ còn kỷ niệm
Lưu trong anh, ánh mắt, nụ cười
Thời xa đó, bây giờ em có lẽ đã khác
Già dặn hơn, ánh mắt khẽ cười
ẩn đằng sau những nét buồn khó tả
Với bước đời, nhọc nhằn vất vả lối em đi
Ừ, em nhé, vững lòng bước nhé
Ước mơ kia, em ao ước bao ngày
Thạc sĩ này, tiến sĩ kia chào đón
Chân trời xa, nơi đất khách quê người
Có lúc nào em chợt nhớ đến anh
Kẻ si tình, người yêu em chân chất
Quá nhiều tình, đã làm phiền em
Người đã làm em bao phiền phức
Lời giải thích, lời dằn, lời hắt
Cũng chẳng nào thể dập tắt tình anh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét