30/4/12

BÀ NỘI


               Ông Nội tôi mất năm 1980, khi mà tôi còn quá nhỏ, chẳng nhớ hình ảnh của Ông như thế nào cả, chỉ biết mọi người kể lại là Ông là người tình cảm, sống hết lòng với gia đình dòng họ nhưng nóng tính lắm, đã có lần Ông cầm cái gậy bẩy để chống nhau với cả họ khác.
               Bà Nội tôi năm nay đã 100 tuổi, cái tuổi mà xã hội vẫn gọi là thượng thượng thọ, được mọi người thốt nên rằng ở cái làng này, ở cái xã này bây giờ chẳng ai được như cụ cả, phúc đức nhiều lắm, … Chỉ thương bà vì bà chẳng đi lại được, chỉ nằm rồi lại ngồi ở trên gường nhưng bà biết mọi chuyện, từ chuyện thằng cháu (gọi bà bằng cụ làm bên ngân hàng) chơi cờ bạc để bố mẹ nó phải trả nợ đến chuyện đứa con nhà A, nhà B nó đi làm ra làm sao, thu nhập thế nào,….

               Khi tôi còn đi học đại học, thỉnh thoảng đạp xe về thăm bà, bà đều lo việc ăn ở  ra sao, đến nhà ai chơi thế nào, khi lên đi học thì bà cố gắng dúi cho mấy chục để “lên ăn cho đỡ khổ”. Mấy năm trước, khi bà không khỏe, gặp tôi về thăm, bà cứ bảo Việt à, lấy vợ đi để tao còn ăn cỗ chứ nếu không thì tao không ăn cỗ được đâu, tôi vẫn bảo rằng bà yên tâm, bà sẽ sống đến khi cháu lấy vợ chứ, bà món mém cười bảo nhanh lên rồi bà lại kể là mày có nhà X bảo gả con gái cho mà mày không lấy à? Nhà Y bảo có con gái mà mày không ưng làm tôi chỉ biết cười mà nói rằng bà ơi, cái chuyện đó là duyên số, làm sao mà cưỡng ép được, bà lại cười bảo “cha bố anh, kén vừa thôi”.
               Anh chị (ở với bà) cứ bảo là bà điếc rồi, nói chuyện phải nói to lên bà mới nghe được nhưng mình thấy chẳng phải bởi mình sà vào nằm cạnh bà, nói chuyện nhẹ nhàng bà đều nghe được cả, chỉ thỉnh thoảng bà không nghe được mới hỏi lại thôi, thỉnh thoảng tôi có điện thoại nhưng thấy bà vẫn yên lặng nghe tôi nói chuyện rồi lại hỏi ai thế? Như thế nào?... làm tôi thấy bà vẫn còn minh mẫn lắm, nhớ tất cả các chuyện, nghe được cả, nhất là khi tôi đứng ngoài thềm nói nhỏ “cháu ra rửa mặt bà ạ” mà bà vẫn nói rằng “ừ, cháu ra rửa mặt đi cho mát”, he he, thế là mình biết ngay là bà vẫn nghe tốt mà ^^

29/4/12

GIA ĐÌNH HẠNH PHÚC

           Tôi được vinh hạnh biết anh chị qua những người bạn, anh làm bác sĩ còn chị làm cán bộ ở trường Đại học Giao thông Vận tải, hôm mới gặp anh chị trong quán hải sản ở Mỹ Đình, ấn tượng đầu tiên là anh thì có vẻ lãng tử nghệ sĩ mà chị thì trẻ và phong cách lắm. Sau đó thời gian ngắn được đi cùng anh và hai anh nhà báo, phóng viên đi Nam Định tôi càng cảm thấy quý anh hơn, có lẽ cách anh sống, cách anh nói làm cho tôi cảm thấy là phải học hỏi nhiều thứ quá, trước giờ tôi học kỹ thuật, chỉ chuyên về kỹ thuật và nghiên cứu nên đã hơi cứng nhắc trong cuộc sống, khi đi làm lại vì chỉ tập trung cho công việc mà quên mất các vấn đề xã hội, chẳng bồi bổ thêm mà còn mai một dần nên khi nghe các anh nói chuyện mới thấy là mình thật sự khô khan, chẳng biết cách nói chuyện dù các anh nói về vấn đề gì cũng có thể hiểu nhưng lại không thể nói được như các anh, chỉ biết cười góp vui.
            Hôm vừa rồi được anh chị mời đến uống rượu, do bận học nên đến 20h mới đến được, tưởng là các anh chị đã dùng rồi hóa ra vẫn đợi trong sự đói bụng cồn cào làm tôi thấy áy náy và ngại ngùng. Khi tôi vào nhà anh chị, trong lúc ngồi chờ các anh khác thì lại thấy chị lấy chổi quét nhà làm tôi hơi giật mình, không biết mình có làm gì không mà lại như thế, sau đó khi nghe chị hỏi anh ngay trước mặt mình về việc làm giấy tờ nhà đất thì mình mới nghĩ là chị chẳng có ý gì cả, khi trong cuộc rượu dù chị tránh ra cho mấy anh em uống rồi nhưng chị vẫn để ý nghe câu chuyện giữa những người đàn ông, làm anh Chung và anh Cường được thể trêu chị theo kiểu nói to cho nghe những chuyện chẳng có thực, chị lại càng để ý, và chị còn nói tên những người thực tập chỗ anh, ai như thế nào, … . Tôi thấy như vậy thì cũng thấy buồn cười nhưng sau đó thấy chị chăm lo cho anh, cho chúng tôi ăn uống (chị nấu món phở thực sự ngon mà tôi chưa được ăn lần nào như vậy, sau này lấy vợ tôi sẽ dẫn đến để cho vợ học cách chị nấu ^^) càng làm tôi kính nể, tuy nhiên điều làm tôi thán phục hơn nữa là khi anh trả lời điện thoại của bệnh nhân về cách dùng thuốc thì chị hỏi và chị cũng nói thay anh dù chuyên ngành của chị không liên quan, khi tôi thốt nên rằng chị nắm vững chuyên môn thế thì anh mới cười nói chị có 7 năm kinh nghiệm cơ mà (thời gian anh chị lấy nhau).
             Tôi chợt nhận ra rằng gia đình hạnh phúc chính là đây, chồng vợ hiểu nhau, cùng san sẻ mọi vấn đề, chồng quan tâm đến vợ, vợ quan tâm đến chồng, có những lúc thế này thế kia nhưng cái quan trọng là anh chị hiểu và thông cảm cho nhau, cùng nhau đi những chặng đường đời vui buồn có nhau làm tôi chợt nghĩ đến bản thân mình, làm thế nào để được như anh chị đây khi mà mình yêu một người thực nhiều, muốn đi cùng người đó đến hết chặng đường đời mà cũng không thành, thế mới nhận ra rằng dù mình cố gắng đi bao nhiêu chăng nữa vẫn phải trông chờ vào phúc phận, thế mới hay rằng muôn sự tại giời, bắt phong trần phải phong trần, cho thanh cao mới được phần thanh cao ^^

SINH NHẬT CHÁU


Sinh nhật  - Hoàng An
Sáng ngày 28 tháng 4 định chạy ra uống cafe với anh bạn bên Tổng cục Môi trường để về vụ đất cát thế nào, có mảnh nào hay không (khi đang nằm cố thì anh chàng điện thoại), vừa đánh răng xong thì chuyên gia ngôn ngữ tiếng Trung đến tận nhà, làm mình lại phải ngồi tiếp, hướng dẫn đến 10h hơn mới xong, lại thành thất hẹn với cán bộ của Tổng cục Môi trường, hơi ngại, đành cáo lỗi và hẹn hôm khác. Nhớ ra là sinh nhật cháu gái, chạy đi mua bánh sinh nhật cho cháu xong về thẳng nhà ăn cơm với Bố Mẹ cho vui. Mang bánh về, các cháu nhìn thấy bánh thích quá, đang khóc nín ngay tức khắc (chắc không phải do là sợ bác - phải tự nhủ là như thế, hi hi). Cả buổi chiều, hai cháu luôn hỏi  Bà Nội xem lúc nào sẽ ăn bánh, kể cả lúc đi tắm, đến buổi tối là các cháu lấy dao rồi hỏi ý kiến Ông Bà, Bố Mẹ rồi cắt bánh ra, ăn thì ít (một chút kem và mấy cánh hoa) còn đâu là nghịch cái bánh chứ không ăn, nhìn các cháu nghịch bánh mà mình thấy cũng thú vị.

Chiếc bánh sinh nhật chưa kịp cắm nến đã bị cắt đều để chuẩn bị cho việc tạo hình của hai chị em,


Hai chị em sung sướng tạo dáng cho bác chụp ảnh trước khi tạo hình và ăn bánh sinh nhật








Những khoảng khắc thú vị
hi hi, mới nhổ răng cửa nên không dám cười to
Hai chị em

22/4/12

ĐẰNG SAU CÁC PHÓNG SỰ

Trong một lần hạnh ngộ nhiều nhà báo, phóng viên trên một chặng đường, tôi đã biết một số vấn đề đằng sau các phóng sự dài kỳ, từ phóng sự buôn lậu ở vùng cao đến công dụng của rượu 138, từ phóng sự vụ thảm sát tiệm vàng Ngọc Bích đến phóng sự thu hồi đất làm đường giao thông ở Vĩnh Phúc, thực sự tôi đã phải ngẩn người, im lặng một lúc rồi mới thốt ra một câu “lần sau em sẽ không mua báo nữa, nhất là các báo có viết về các phóng sự, đặc biệt phóng sự dài kỳ” trong tiếng cười của các anh kèm theo lời chữa của một trong số các anh là chú không mua thì bọn anh sống như thế nào.
Tôi tưởng bài phóng sự buôn lậu ở vùng cao là phải tư liệu thật nhưng hóa ra chỉ thật có một nửa, còn một nửa cũng là sự thật nhưng lại ở một góc độ khác, đó là việc các anh phóng viên ở một tòa báo có trụ sở ở Hà Nội nghe được thông tin có buôn lậu trên vùng núi cao Tây Bắc đã tổ chức đi điều tra viết phóng sự, lên đến nơi sau khi làm các thủ tục cần thiết, phối hợp với cán bộ địa phương để dẫn đến khu vực mà các anh thấy bảo có buôn lậu tấp nập, đi mấy tiếng đồng hồ chẳng gặp được mống buôn lậu nào, các anh rủ nhau về uống rượu, tuy nhiên để cho đủ bài thì trên được về các anh chụp một vài kiểu ảnh mấy chiếc thuyền của người dân đậu ở bên bờ với dòng chú thích đại khái là thuyền chở hàng buôn lậu, chưa hết ngỡ ngàng thì tôi lại được nghe tiếp phần hai của câu chuyện buôn lậu, đó là khi đi trên vùng rừng núi, chẳng thấy người buôn lậu đâu cả, lại gặp chủ tịch xã X đi xe win tàu, đội mũ bảo hiểm sùm sụp, mặc áo mưa thì các anh bèn chụp từ xa, mang về chỉnh lại ảnh cho hơi mờ đi một chút kèm theo dòng chú thích đại khái là đang chở hàng buôn lậu, làm tôi và tất cả mội người bắt đầu cười với các suy tư khác nhau.
Sau khi được nghe về các bài phóng sự buôn lậu, tôi lại được nghe về rượu 138 (đây là rượu ngâm cây thuốc phiện, 138 là tên gọi của ban phòng chống ma túy), chỉ là một việc hóng hớt rất bình thường thành một chuyên đề phóng sự 4 kỳ. Khi đang uống rượu, anh phóng viên nghe mọi người nói về tác dụng của rượu 138, trong khi công dụng của rượu vẫn đang làm anh lâng lâng thì đã nảy ra ý tưởng viết bài, sau khi đến Viện y học cổ truyền BCA, hỏi một trưởng khoa về tác dụng của cây thuốc phiện thì anh đã sản xuất được một phóng sự 4 kỳ báo, từ công dụng của rượu 138 đến thống kê số lượng người bị ngộ độc ở bản X, bản Y, … mà số liệu do anh nghĩ ra (chẳng ai kiểm chứng được cả), thế mới biết ngón nghề dùng chữ đã cao thủ.
Tôi lại được nghe về phóng sự tiệm vàng Ngọc Bích, về sự thảm sát với máu chảy lênh láng từ tầng 3 xuống đến tầng 1, về việc các phóng viên các báo châu vào để viết phóng sự, để chụp ảnh hiện trường, chụp ảnh cả cháu Bích khi nằm viện, cả khi bác của cháu đã ôm lấy cháu và thốt lên trong nước mắt, đại khái là các anh đừng khoét sâu vào nỗi đau của chúng tôi nữa,… thực sự câu chuyện này làm tôi có nhiều tâm sự nhất, nhiều suy nghĩ nhất nhưng tôi thích câu của anh C và anh H nói về việc làm báo phải có tâm, không thể lấy sự việc của người ta ra để viết, để khoét sâu, để ăn, để sống.
Còn nhiều chuyện nữa mà tôi nghe được trong câu chuyện của các anh về các phóng sự, về các chuyện đấu đá,… nhưng tôi đã không thể nhập tâm nữa bởi trong tôi đã đầy ắp các suy tư, các liên hệ về các sự việc khác nhau trong cuộc sống mà tôi đã trải qua, các bạn tôi trải qua.

21/4/12

XIN LỖI EM

Xin lỗi em
Anh quá thật để nhận được
ẩn chứa đằng sau câu em nói
Quá ngây ngô để hiểu mọi người

Xin lỗi em
Anh nhiều tuổi nhưng chưa từng trải
Để tâm lý và thể hiện tình yêu
Để hiểu lầm kế tiếp sai lầm

Xin lỗi em
Anh thật ngây dại
Làm tổn thương em và tổn thương mình
Trở thành phiền, làm kẻ quấy rối

Xin lỗi em
Chân thành và thực sự
Chỉ vì anh thật đến ngây dại
Chỉ biết yêu em thôi, chẳng biết gì

Nhưng em ơi, xin em hãy
Đừng thử anh, đừng làm vậy
Đừng nói phũ phàng, đừng cay nghiệt
Anh sẽ lại tưởng thật mất thôi

Hãy để anh đi bên em, em nhé
Bước cùng bước, mình cùng đi tiếp
Chặng đường đời, muôn nẻo, xa xa
Để anh được yêu em, đến tận cuối đời

8/4/12

Ý NGHĨA MỘT SỐ ĐỊA DANH QUỐC GIA


Albania : Căn cứ vào từ gốc Latin "albus," có nghĩa là “trắng”, Albania có nghĩa là “đất màu trắng”.
Argentina : "Argentum" là từ tiếng Latin có nghĩa là “bạc”, do đó Argentina có nghĩa là lóng lánh như bạc.
Congo : Ở Bantu từ "kong" có nghĩa là núi.
Estonia : Trước đây, Tổ tiên của Estonia hiện đại được gọi là "Esthes".
Gambia : Gambia xuất phát từ phương ngữ của sông "ba-dimma".
Jamaica : Ở Arawak, Jamaica có nghĩa là "hòn đảo của suối nước."
Maldives : Quốc gia đại dương của 1200 đảo san hô được đặt tên từ tiếng Phạn, "mal" cho hàng ngàn và "diva" cho đảo.
Myanmar : Từ "mien" cho lời nói mạnh mẽ và "ma" cho danh dự.
Nga : Ở Thụy Điển, từ "rus" có nghĩa là cư dân hoặc bộ lạc và được áp dụng để chỉ tổ tiên người Nga.
Singapore : Singapore là "thành phố sư tử" từ tiếng Phạn - "Singha" có nghĩa sư tử và "pore" có nghĩa là thành phố.
Ukraine : Tên Ukraine thuộc ngôn ngữ Slavơ có nghĩa địa giới, biên giới.
Vatican City : Đức Giáo Hoàng sống trong cung điện Vatican trong vùng đất này, đặt tên theo tiếng Latinh "vaticinatio" với nghĩa là tiên tri.
Yemen : Đất nước này, nằm ở mũi phía nam của bán đảo Ả Rập, có một cái tên có nghĩa là "phía nam" hay "bên phải" trong tiếng Ả Rập.
Zimbabwe : Zimbabwe có hai ý nghĩa trong ngôn ngữ bản địa - "ở vị trí lãnh đạo" và "một tòa nhà đá lớn"

MỘT SỐ ĐỊA DANH Ở ẤN ĐỘ THAY ĐỔI KỂ TỪ KHI ĐỘC LẬP


Sau khi giành độc lập vào năm 1947, sau nhiều năm là thuộc địa cai trị của Vương quốc Anh. Địa danh của một số thành phố lớn ở Ấn Độ đã được chính quyền thay đổi, sắp xếp lại. Tên của nhiều thành phố đã được thay đổi để phản ánh ngữ hệ của các vùng khác nhau. Lịch sử của một số địa danh nổi tiếng của Ấn Độ được thay đổi như sau:
1) Bombay --> Mumbai
Mumbai là một trong mười thành phố lớn nhất của thế giới, nằm ở bang Maharashtra của Ấn Độ. Thành phố đẳng cấp thế giới này không phải luôn được biết với tên này mà trước đây được biết đến với tên gọi là Bombay. Trong suốt quá trình Bồ Đào Nha cai trị ở đây từ năm 1600, người Bồ Đào Nha đã gọi khu vực này là “Bombaim” với ý nghĩa là “Vịnh tốt”. Năm 1661, thuộc địa của Bồ Đào Nha này được trao cho vua Charles II của nước Anh, sau khi ông cưới công chúa Bồ Đào Nha là Catherine de Braganza. Sau khi người Anh nắm quyền kiểm soát thuộc địa này, tên của nó được đổi thành “Bombay” – đây một kiểu Anh hóa (cách gọi của người Anh) của từ “Bombaim”. Địa danh “Bombay” được sử dụng cho đến năm 1996, khi Chính phủ Ấn Độ đổi từ “Bombay” thành “Mumbai”. Người ta tin rằng đây là tên của tộc người Kolis đã sống ở khu vực này trước khi bị chiếm làm thuộc địa bởi vì tộc người Kolis ở khu vực này đặt tên theo tên vị thần Hindu (đạo Hindu) của họ. Đầu thế kỷ 20, thuộc địa này đã được đặt tên là “Mumbadevi” theo tên nữ thần Mumbadevi.
Do đó, việc thay đổi tên của Mumbai vào năm 1996 là một nỗ lực để sử dụng tên Tiếng Hindi cho một thành phố trước đó đã từng kiểm soát bởi người Anh. Việc sử dụng địa danh Mumbai ở quy mô toàn cầu trong năm 2006 khi hãng tin AP công bố tham chiếu mỗi thứ một lần Bombay như Mumbai.
2) Madras --> Chennai
Trong tháng Tám năm 1996, thành phố cũ Madras, nằm ở bang Tamil Nadu, đã được đổi tên là Chennai. Năm 1639, Lãnh chúa của Chandragiri (một vùng ngoại ô ở miền Nam Ấn Độ), cho phép Công ty Đông Ấn của Anh xây dựng một pháo đài có tên là Madraspattinam. Đồng thời, người dân địa phương cũng xây dựng một thị trấn gần pháo đài, thị trấn này được đặt tên là Chennappatnam theo tên của một trong những nhà cai trị trước đấy. Sau đó, cả pháo đài và thị trấn phát triển cùng nhau nhưng người Anh rút ngắn tên thuộc địa của họ là Madras trong khi người Ấn Độ thay đổi thành Chennai.
Các tên Madras (rút ngắn từ Madraspattinam) cũng có tác động bởi người Bồ Đào Nha có mặt trong khu vực vào đầu những năm 1500. Tác động chính xác của họ về việc đặt tên khu vực là không rõ ràng tuy nhiên nhiều tin đồn và tồn tại như thể địa danh đó thực sự là địa danh gốc. Nhiều sử gia tin rằng nó có thể đã đến từ các gia đình Madeiros, những người sống ở đó trong những năm 1500.
Mặc dù theo thời gian, Madras là một tên có trước Chennai. Tuy vậy, thành phố vẫn được đổi tên thành Chennai bởi vì nó là trong ngôn ngữ của người bản xứ, mặt khác Madras được xem là một tên Bồ Đào Nha hoặc có liên quan với các thuộc địa cũ của Anh.
3) Calcutta--> Kolkata
Tháng 1 năm 2001, thành phố Calcutta là một trong 25 thành phố lớn nhất thế giới đã đổi tên thành Kolkata, cùng thời điểm đổi tên thành phố thì cũng đổi tên bang West Bengal thành bang Bengal. Giống như Madras, Nguồn gốc tên gọi Kolkata vẫn đang còn gây nhiều tranh cãi.
Một số người tin rằng Kolkata có nguồn gốc từ Kalikara – tên một trong ba ngôi làng tồn tại trong khu vực của thành phố hiện nay, trước khi người Anh đến.
Tên Kalikata có nguồn gốc từ tên của nữ thần Kali của người theo đạo Hindu.
Một số khác tin rằng tên Kolkata có thể được bắt nguồn từ chữ kilkila từ Bengali có nghĩa là "khu vực bằng phẳng". Cũng có bằng chứng cho rằng tên Kolkata có thể được sử dụng từ các từ Khal (kênh tự nhiên) và Katta (đào).
Tuy nhiên, theo phát âm Bengali, thành phố luôn được gọi là "Kolkata" trước khi người Anh đến và thay đổi thành Calcutta. Việc đổi lại tên của thành phố là Kolkata vào năm 2001 là một nỗ lực của chính quyền để sử dụng địa danh có nguồn gốc bản xứ, không phải là địa danh Anh hóa.
4) Puducherry --> Pondicherry
Hầu hết các địa danh Ấn Độ được đặt tên do Liên bang Lãnh thổ (một bộ phận hành chính ở Ấn Độ) và thành phố Pondicherry đã được thay đổi thành Puducherry. Sự thay đổi chính thức diễn ra vào năm 2006 nhưng gần đây mới được công nhận trên toàn thế giới.
Giống như Mumbai, Chennai và Kolkata, việc đổi tên thành Puducherry là kết quả của lịch sử khu vực. Các cư dân thành phố và lãnh thổ cho biết khu vực này đã được biết đến là Puducherry từ thời cổ đại nhưng nó đã bị thay đổi trong quá trình Pháp chiếm làm thuộc địa. Các tên mới có nghĩa là "thuộc địa mới" hay "làng mới" và được coi là "Chuỗi hạt xoàn phương Đông của Pháp " Thêm vào việc có các trung tâm giáo dục ở miền Nam Ấn Độ.
Ý hiến của người dân về việc thay đổi tên các thành phố rất khác nhau. Người Ấn Độ thường không bao giờ sử dụng các tên Anh hóa như Calcutta và Bombay, họ thường sử dụng các phát âm truyền thống Bengali. Những người bên ngoài của Ấn Độ thường sử dụng tên như vậy và không biết các thay đổi về tên của các thành phố đã thay đổi. Bất kể thành phố được gọi là gì thì việc đổi tên các thành phố là một sự xuất hiện phổ biến ở Ấn Độ và những nơi khác trên thế giới.
(http://geography.about.com/od/specificplacesofinterest/a/indianames.htm)

PHỎNG THEO BÀI THƠ "THÊM MỘT"


Thêm một năm trôi qua
Thế là thêm một tuổi
Thêm một chút suy tư
Thành nét mặt nhàu nhĩ

Dĩ nhiên là tôi biết

Thêm một chút đa cảm
Chuyện tình thành dang dở
Thêm một chút thật thà
Trở thành kẻ ngờ nghệch

Thêm một chút lãng mạn
Thành tình yêu nồng cháy
Thêm một chút ngang ngạnh
Sẽ mãi mãi xa nhau

Thêm một chút tự tin
Phong thái thêm đĩnh đạc
Thêm một chút điềm đạm
Mọi việc đều hanh thông

Thêm một năm nữa đến
Thấy mình già nhanh hơn
Dĩ nhiên là tôi biết
Một năm nhiều điều hay.

NGÔN NGỮ VÀ VĂN HÓA VIỆT NAM SẼ ĐI ĐẾN ĐÂU?


Mình không có ý định viết về văn hóa và ngôn ngữ, tuy nhiên do mình thấy càng ngày càng có nhiều người sử dụng câu từ vừa cẩu thả, vừa vô cảm.
Trước tiên nói về việc sử dụng đại từ nhân xưng trong cách nói và cách viết để thấy việc sử dụng trong các hoàn cảnh cụ thể.
Khi giới thiệu một người bạn với một người bạn, thông thường sẽ được giới thiệu như sau: Giới thiệu với Hải đây là Trung, bạn cùng học lớp đại học với mình. Giới thiệu với Trung đây là Hải, bạn học cùng lớp cấp ba;
Khi giới thiệu một cách trang trọng, bao gồm cả học hàm, học vị, chức vụ thì bao giờ cũng giới thiệu như sau: Giới thiệu với quý vị đại biểu, Giáo sư, tiến sĩ Nguyễn Phú Trọng, Tổng bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam …. Hoặc Tiến sĩ Phạm Khôi Nguyên, Bộ trưởng Bộ Tài nguyên và Môi trường …. Tuy nhiên, ngày nay có quá nhiều người được đào tạo một cách sơ sài hoặc họ cũng chẳng quan tâm đến việc có đúng hay không mà chỉ quan tâm đến việc là mình đã nói rồi, có thành quả rồi (kết qủa tồi) mà đơn cử là một loạt hình thức chữ viết của phần lớn các bạn trẻ ngày nay, viết các văn bản, các câu hội thoại mà nếu không cùng tầm tuổi như vậy chắc không đọc được, việc sử dụng câu chữ của các bạn trẻ không đúng theo chính tả tiếng Việt đã được một người nước ngoài đề cập đến trong bài viết vừa dí dỏm, vừa hài (nếu ai chưa đọc thì nên đọc http://blog.yume.vn/xem-blog/ngon-ngu-chat-mr-dau-tay-joe.explainqueen.35D3747A.html) , ấy thế mà chưa có ai trong số 80 triệu người Việt chúng ta viết về đề tài như thế, đưa ra các định hướng để sử dụng tiếng Việt trong sáng hơn (như trước đây trên đài phát thanh vẫn có chuyên mục “giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt”) mà cứ cách vài năm lại đưa ra một đề án cải cách giáo dục, liên tục trong nhiều năm liền để nền giáo dục nước nhà ngày đi lên với một loạt các giải thưởng quốc tế bên cạnh đó là một loại các tin bài chỗ này các nữ sinh đánh nhau, chỗ kia kết quả 80% bài thi điểm 0 (điểm không) tròn chĩnh và kết luận của người đứng đầu ngành giáo dục cho chuyện đó là bình thường trong khi lại chủ trương xây dựng đề án đổi mới giáo dục với con số nháp tạm tính là 70.000 tỷ đồng (trong khi một loạt các tỉnh thiếu đói, tình trạng bất ổn xã hội đang gia tăng với hàng loại các vụ đâm chém, giết người vì các nguyên nhân khác nhau đơn giản như va quệt xe, …). Có nên hay không khi mà cả các cán bộ ở các cơ quan nhà nước còn sử dụng sai chính tả mà điển hình là Đài Truyền hình Việt Nam, cơ quan ngôn luận lớn nhất của cả nước (chưa kể một loạt các báo điện tử) khi giới thiệu người đang thay mặt cơ quan quản lý nhà nước phát biểu về các vấn đề mà nhân dân quan tâm như Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh thăm và làm việc với Binh chủng Phòng không Không quân hay Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Gia Khiêm tiếp đoàn đại biểu Cu Ba … và còn rất nhiều các lỗi tương tự ở trên các báo điện tử “Đám tang đẫm nước mắt của Hồng Sơn” trên báo http://vnexpress.net/gl/van-hoa/2011/08/dam-tang-dam-nuoc-mat-cua-hong-son/ . Thật sự những người làm các phóng sự ở Đài Truyền hình chắc chắn là đã tốt nghiệp đại học và tương đương (hoặc có thể hơn thế) nhưng cách dùng từ trong các phóng sự càng thể hiện sự thiếu, yếu về trình độ (chưa nói về tư duy). Trong tiếng Việt người ta chỉ sử dụng từ Bộ trưởng của Bộ Tài nguyên và Môi trường hay Bộ trưởng của Bộ Tài chính, viết ngắn ngọn lại có thể là Bộ trưởng Bộ tài nguyên và Môi trường, Bộ trưởng Bộ Tài chính, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng chứ không thể viết tắt đến mức độ Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh, Bộ trưởng Tài nguyên và Môi trường Phạm Khôi Nguyên,… cũng như trong bài viết trên báo VNEXPRESS.NET, nếu nói “Đám tang đẫm nước mắt của Hồng Sơn” sẽ được hiểu theo hai cách là có một đám tang mà Hồng Sơn đã khóc đẫm nước mắt và đám tang của Hồng Sơn đẫm nước mắt. Tại sao không sử dụng các câu chữ cho người đọc (khán giả) hiểu được nghĩa ngay? Như “Đám tang của Hồng Sơn đẫm nước mắt” hay một câu gì đó tương tự để thoát nghĩa của bài viết, các kiến thức đã được học đâu hết rồi (chắc chạy theo chuyện cơm áo gạo tiền rồi) để bây giờ toàn các sản phẩm không đầu, không cuối kèm theo sự dễ dãi của người kiểm duyệt, sự dễ dãi của người đọc hay còn những nguyên nhân khác.
Cứ theo tình hình hiện nay, mình thấy tiếng Việt càng ngày càng hổ lốn, càng pha tạp với đủ các loại ngôn ngữ, nửa tiếng Anh, nửa tiếng Pháp, nửa tiếng Trung, … và nếu chúng ta không chấn chỉnh, không định hướng thì thử hỏi sau 30 -50 năm sau thì tiếng Việt của chúng ta sẽ ra sao?

TỔ CHỨC ĐỊA DANH CỦA LIÊN HỢP QUỐC VÀ CÔNG TÁC ĐỊA DANH Ở MỘT SỐ NƯỚC TRÊN THẾ GIỚI


Liên Hiệp Quốc viết tắt là LHQ, là một tổ chức quốc tế tuyên bố hỗ trợ sự cộng tác của các quốc gia thành viên trong các lĩnh vực luật pháp quốc tế, an ninh quốc tế, phát triển kinh tế, tiến bộ xã hội và nhân quyền. Liên Hiệp Quốc được thành lập năm 1945 để thay thế Hội Quốc Liên với mục đích ban đầu là chấm dứt chiến tranh giữa các quốc gia, gìn giữ hòa bình và thúc đẩy đối thoại.
Từ trụ sở trong lãnh phận quốc tế tại thành phố New York, Liên Hiệp Quốc và các cơ quan chuyên môn của nó quyết định các vấn đề về điều hành và luật lệ. Tổ chức này được chia thành các cơ quan hành chính, chủ yếu gồm: Đại hội đồng, Hội đồng Bảo An, Hội đồng kinh tế và xã hội, Ban thư kí, Tòa án Quốc tế vì Công lý. Ngoài ra, một số tổ chức tiến hành quản lý các cơ quan của Hệ thống Liên Hiệp Quốc, ví dụ như Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) và Quỹ Nhi đồng Liên Hiệp Quốc (UNICEF).
+ Nhóm chuyên gia Liên hợp quốc về địa danh (UNGEGN)
UNGEGN được thành lập theo Nghị quyết 715 A (XXVII) ngày 23 tháng 4 năm 1959 và 1314 (XLIV) ngày 31 tháng 5 năm 1968 và quyết định của Hội đồng Kinh tế Xã hội Liên hợp quốc tại cuộc họp lần thứ 1854 ngày 4 tháng 5 năm 1973 để đẩy mạnh việc chuẩn hoá địa danh trên cả hai mức độ quốc gia và quốc tế.
a) Mục đích
Những mục đích chính của UNGEGN là:
- Nhằm nhấn mạnh tầm quan trọng của việc chuẩn hoá địa danh trên cả hai mức độ quốc gia và quốc tế và để chứng minh những lợi ích phát sinh từ việc chuẩn hoá này;
- Thu thập những kết quả làm việc của các thành viên quốc gia và quốc tế liên quan đến việc chuẩn hoá địa danh và để làm thuận tiện cho việc phổ biến những kết quả đó đến các quốc gia thành viên Liên hợp quốc;
- Nghiên cứu và đưa ra các nguyên tắc, chính sách và phương pháp phù hợp cho việc giải quyết vấn đề chuẩn hoá ở từng quốc gia và quốc tế;
- Đóng góp vai trò tích cực trong việc làm dễ dàng sự trợ giúp khoa học và kỹ thuật, nói riêng cho các nước đang phát triển, nhằm tạo ra cơ chế để chuẩn hoá địa danh ở từng quốc gia và quốc tế;
- Cung cấp phương tiện liên hệ và phối hợp giữa các quốc gia thành viên và các cơ quan quốc tế trên các công việc liên quan đến chuẩn hoá địa danh;
- Thực hiện các nhiệm vụ mà nghị quyết của các Hội nghị của Liên Hợp quốc về chuẩn hoá địa danh giao cho.
b) Các nguyên tắc
- Nhóm chuyên gia sẽ hoạt động như một đoàn thể, mang tính tư vấn và vì vậy những thoả thuận về những vấn đề không mang tính thủ tục sẽ đạt được bằng sự đồng thuận chứ không phải bằng biểu quyết;
- Những quyết định của nhóm chuyên gia sẽ được đệ trình như những đề nghị lên các Hội nghị Liên hợp quốc về chuẩn hoá địa danh, và nếu được chấp thuận, sẽ được đệ trình lên Hội đồng kinh tế và Xã hội dưới dạng nghị quyết để xác nhận cuối cùng, với kiến nghị rằng tất cả các quốc gia thành viên sẽ tìm cách tốt nhất để phổ biến và trưng bày qua các phương tiện và các kênh thích hợp như các tổ chức chuyên môn, các viện nghiên cứu, các viện đào tạo. Những quyết định của nhóm chuyên gia sẽ mang tính đề nghị;
- Các câu hỏi liên quan đến chủ quyền quốc gia sẽ không được nhóm chuyên gia thảo luận;
- Nhóm chuyên gia trong các hoạt động của mình sẽ trung thành với những nguyên tắc của Hiến chương Liên Hợp quốc và với những điều khoản sau:
+ Việc chuẩn hoá địa danh sẽ được dựa trên những thành tựu khoa học liên quan đến cả ngôn ngữ và các phương tiện kỹ thuật của việc gia công và tạo ra cơ sở dữ liệu địa danh học;
+ Việc chuẩn hoá quốc tế về địa danh phải dựa trên cơ sở sự chuẩn hoá quốc gia.
c) Các chức năng
Nhóm chuyên gia có các chức năng sau:
- Phát triển các thủ tục và thiết lập cơ chế chuẩn hoá địa danh nhằm đáp ứng yêu cầu quốc gia và các yêu cầu riêng;
- Tiến hành công việc chuẩn bị cho các Hội nghị thường kỳ của Liên hợp quốc về chuẩn hoá địa danh, tạo sự hoạt động liên tục giữa các kỳ hội nghị, lập ra bộ phận lãnh đạo thực hiện các nghị quyết do các hội nghị ban hành;
- Khuyến khích việc thảo luận và nghiên cứu các bước đi lý thuyết và thực tiễn hướng đến việc chuẩn hoá;
- Phối hợp hoạt động giữa các phân ban ngôn ngữ/ địa lý đã được thành lập nhằm mở rộng tầm công việc vượt trên mức quốc gia, khuyến khích sự tham gia tích cực của các quốc gia và các phân ban, và đẩy mạnh mức độ thống nhất trong các công việc đã tiến hành;
- Tạo ra một cơ cấu cần thiết để phục vụ công việc của các phân ban và phân phát các xuất bản phẩm theo các lĩnh vực của các phân ban;
- Phát triển các chương trình đào tạo phù hợp cho các quốc gia riêng rẽ hoặc nhóm các quốc gia để phục vụ việc chuẩn hoá;
- Giúp cho các tổ chức sản xuất bản đồ nhận thức được tầm quan trọng của việc sử dụng các địa danh đã được chuẩn hoá;
- Duy trì quan hệ với các tổ chức quốc tế có liên quan nhằm khuyến khích các phân ban của UNGEGN tham gia vào các hội nghị vùng của Liên hợp quốc và các hội nghị bản đồ khác;
- Tạo mức độ làm việc ở cấp quốc gia và quốc tế cao nhất có thể nhằm làm gắn bó giữa địa danh học và bản đồ học;
- Biến các nguyên tắc chuẩn hoá và các địa danh đã được chuẩn hoá sẵn có thành thông tin thực tiễn để sử dụng rộng rãi nhất thông qua tất cả các phương tiện phù hợp.
d) Các thành phần
* Các phân ban ngôn ngữ/địa lý
- Nhóm chuyên gia sẽ bao gồm các chuyên gia từ các phân ban ngôn ngữ/địa lý do các quốc gia cử. Nhóm chuyên gia sẽ bầu ra người đứng đầu để dẫn dắt các hoạt động của nhóm trong và giữa các phiên họp;
- Các phân ban ngôn ngữ/địa lý sẽ hỗ trợ hoạt động của nhóm chuyên gia;
- Số lượng các phân ban ngôn ngữ/địa lý và thành phần của chúng có thể thay đổi nếu thấy cần;
- Mỗi nước tự quyết định việc tham gia vào phân ban nào. Một nước có thể là thành viên của một phân ban khác nếu sự tham gia của nước đó không làm thay đổi đặc tính ngôn ngữ/địa lý của phân ban đó. Một chuyên gia có thể được mời tham dự các buổi gặp gỡ của các phân ban khác như một quan sát viên hoặc cố vấn;
- Mỗi phân ban nếu có hơn một quốc gia sẽ bầu ra, theo cách riêng của mình, một chuyên gia đại diện cho phân ban ( chủ tịch phân ban) tại tất cả các cuộc họp nhóm chuyên gia;
- Để bảo đảm sự hoạt động liên tục, mỗi phân ban nếu có hơn một quốc gia sẽ bầu thêm một quyền đại diện; đại diện phân ban sẽ hoạt động chặt chẽ với quyền đại diện;
- Đại diện phân ban sẽ khuyến khích các hoạt động về chuẩn hoá địa danh trong nội bộ phân ban bằng tất cả các phương tiện phù hợp (thư từ với các đại diện quốc gia về chuẩn hoá địa danh và các cơ quan đo đạc bản đồ quốc gia; tổ chức các buổi gặp mặt của các chuyên gia phân ban);
- Đại diện phân ban có trách nhiệm làm cho công việc của nhóm chuyên gia và tiềm năng của nó đối với việc hỗ trợ kỹ thuật sẽ khiến các quốc gia trong phân ban của mình quan tâm, đồng thời có trách nhiệm báo cáo lên Liên hợp quốc mọi vấn đề đặc biệt của phân ban;
- Để thảo luận các vấn đề kỹ thuật và thủ tục, một phân ban có thể tổ chức các cuộc họp vùng trong thời gian các hội nghị Liên hợp quốc về chuẩn hoá địa danh cũng như trong thời gian các cuộc họp nhóm các chuyên gia, hoặc vào bất kỳ thời gian thích hợp nào khác.
* Cán bộ
- Nhóm chuyên gia sẽ bầu chọn các cán bộ sau: Chủ tịch, phó chủ tịch và một báo cáo viên;
- Tất cả các phân ban tôn trọng sự bầu chọn và chức năng của các cán bộ được quy định trong các quy chế về thủ tục của nhóm.
* Các nhóm làm việc
- Các nhóm làm việc sẽ được giải tán sau khi hoàn thành các nhiệm vụ được chỉ định. Việc kéo dài thời gian hoạt động của nhóm làm việc sẽ được quyết định tại phiên họp nhóm chuyên gia. Nếu cần có thể thành lập thêm nhóm làm việc và xác định nhiệm vụ làm việc của nó;
- Trưởng nhóm làm việc sẽ do nhóm làm việc bầu chọn.
+ Nghị quyết số 4 của Hội nghị Liên hợp quốc về chuẩn hóa địa danh
Nghị quyết bao gồm những kiến nghị cụ thể dưới đây
Kiến nghị A: Các cơ quan quốc gia về địa danh
Chuẩn bị cho bước đi đầu tiên của việc chuẩn hoá quốc tế về địa danh, mỗi nước đều phải có cơ quan quốc gia về địa danh với cơ cấu tổ chức và chức năng, nhiệm vụ sau:
a. Cơ quan quốc gia về địa danh bao gồm một thành viên hoặc một nhóm các thành viên phối hợp có quyền hạn rõ ràng, có những quy phạm cho việc chuẩn hoá địa danh và có chính sách cho việc chuẩn hoá địa danh cho quốc gia mình.
b. Cơ quan quốc gia về địa danh có tình trạng pháp lý, hợp phần, chức năng và thủ tục sau:
- Là một tổ chức bền vững trong cấu trúc nhà nước;
- Tạo cơ hội lớn nhất cho sự thành công của chương trình chuẩn hoá địa danh quốc gia;
- Trong khuôn khổ của nó có thể thành lập các uỷ ban địa danh theo vùng hoặc khu vực tương ứng với khu vực địa lý hoặc ngôn ngữ;
- Tạo điều kiện cho các cơ quan chính phủ, các tổ chức tư nhân và các tổ chức khác xem xét về hiệu quả hoạt động của nó, qua đó tạo nên một sự quan tâm chung của cả nước;
- Tạo khả năng sử dụng đầy đủ các dịch vụ của các nhà trắc địa, các nhà bản đồ, các nhà ngôn ngữ cũng như của bất kỳ những chuyên gia nào để có thể giúp cho cơ quan địa danh quốc gia tiến hành công việc của mình một cách có hiệu quả;
- Cho phép ghi chép, lưu trữ và xuất bản, phổ biến rộng rãi và mau chóng các địa danh đã được chuẩn hoá trong nước và trên thế giới.
Về mặt tổ chức, những quốc gia chưa bắt đầu tiến hành việc chuẩn hoá địa danh trên cơ sở quốc gia cần bắt đầu thành lập cơ quan quốc gia về địa danh của mình và thông báo cho Liên hợp quốc về cơ cấu tổ chức, chức năng và địa chỉ liên lạc của nó.
Kiến nghị B: Thu thập địa danh
Để chuẩn hoá địa danh trước hết cần thu thập các địa danh. Yêu cầu của việc thu thập địa danh cụ thể như sau:
a. Tiến hành cả ở trong phòng và ngoài thực địa nhằm thu thập đầy đủ các thông tin sau:
- Dạng phát âm và viết của địa danh cũng như nghĩa của nó theo dân cư địa phương;
- Cách viết trong các tài liệu địa chính và quản lý đất đai;
- Cách viết trên các bản đồ cũ và mới, trong các nguồn tài liệu lịch sử khác;
- Cách viết trong các báo cáo thống kê, danh mục và trong các tài liệu khác có giá trị tương đương;
- Cách viết trong các dịch vụ hành chính và kỹ thuật khác.
b. dạng phát âm địa phương của địa danh được ghi lại trên băng từ và được viết bằng ký hiệu ngữ âm của cơ quan địa danh quốc gia.
c. Xác định đặc điểm, phạm vi, vị trí của đối tượng được đặt tên (về mặt này ảnh máy bay là một công cụ đắc lực), đồng thời cũng cần xác định các thuật ngữ địa lý chung được sử dụng tại địa phương.
d. Nếu có thể, ít nhất cần tham khảo hai nguồn tư liệu độc lập tại địa phương cho mỗi địa danh được điều tra. Những người có nhiệm vụ thu thập địa danh cần phải được đào tạo đầy đủ để nhận biết và giải quyết những vấn đề về ngôn ngữ (Hệ thống ngữ âm, cấu trúc ngữ pháp và chính tả) về đối tượng địa lý và thuật ngữ địa lý.
Kiến nghị C: Những nguyên tắc xử lý địa danh trong phòng
Mỗi cơ quan địa danh lập ra, chấp nhận và quy định những nguyên tắc định hướng cũng như những thao tác để áp dụng trong quá trình tác nghiệp. Những nguyên tắc và thao tác phải bao hàm:
a. Những thủ tục buộc phải tuân theo trong việc đệ trình cơ quan địa danh những đề nghị đặt tên mới hoặc thay đổi tên cũ.
b. Những nhân tố mà cơ quan địa danh cần tính đến khi xem xét các đề nghị về địa danh, như:
- Cách sử dụng hiện tại;
- Thông tin cơ bản về lịch sử;
- Việc xử lý địa danh các vùng đa ngôn ngữ và ngôn ngữ không có chữ viết;
- Phạm vi mà những địa danh ngoại lai cần phải tránh;
- Tránh sự lặp lại của địa danh;
- Tránh việc một đối tượng có nhiều hơn một tên gọi;
- Làm rõ phạm vi chính xác của mỗi địa danh riêng biệt, bao gồm việc đặt tên cho toàn bộ hoặc một số phần của các đối tượng chính;
- Loại bỏ những địa danh không ai ưa thích.
c. Các quy tắc viết địa danh.
d. Những trình tự để các tổ chức có quan tâm có thể thể hiện quan điểm của họ về một kiến nghị về địa danh để cơ quan địa danh tham khảo, quyết định.
e. Những trình tự hình thức cho việc công bố các quyết định của cơ quan địa danh và để đảm bảo các địa danh đã được chuẩn hoá sẽ xuất hiện trên các bản đồ quốc gia.
Ngoài các nguyên tắc này cần thêm những đề nghị sau:
1) Tránh những thay đổi địa danh không cần thiết;
2) Cách viết địa danh phù hợp nhất với qui tắc chính tả hiện hành của đất nước đồng thời lưu ý đến các dạng thổ ngữ;
3) Việc xử lý địa danh một cách hệ thống không làm mất đi những thành phần quan trọng;
4) Xem xét và chọn ra một địa danh chuẩn khi mà tồn tại nhiều tên gọi cho một đối tượng;
5) Đối với các nước mà ngôn ngữ của họ đưa phần mạo từ xác định vào địa danh thì cơ quan địa danh phải xác định những địa danh nào bao gồm mạo từ xác định và chuẩn hoá chúng một cách phù hợp. Trường hợp các ngôn ngữ có cả dạng xác định và không xác định đối với tất cả hoặc hầu hết địa danh thì cần chuẩn hoá trên cơ sở một dạng nào đó;
6) Tất cả các nước đặt ra các tiêu chuẩn cho việc sử dụng chữ viết tắt các thành phần trong địa danh;
7) Mỗi nước sẽ đề xuất một hệ thống riêng cho việc xử lý các địa danh ghép.
Kiến nghị D: Những khu vực đa ngôn ngữ
Đối với những nước có nhiều hơn một ngôn ngữ, cơ quan địa danh cần:
a. Xác định các địa danh trong từng ngôn ngữ chính thống và trong các ngôn ngữ khác một cách thích hợp;
b. Cho một chỉ định rõ ràng về sự bình đẳng hoặc quyền ưu tiên của các địa danh đã được thừa nhận một cách chính thức;
c. Công bố các tên đã được thừa nhận chính thức trên bản đồ và danh mục địa danh.
Kiến nghị E: Danh mục địa danh quốc gia
Mỗi cơ quan địa danh quốc gia lập ra và thường xuyên tái bản các danh mục địa danh phù hợp cho tất cả các địa danh đã được chuẩn hoá.
Trong danh mục, ngoài bản thân địa danh còn cần thêm một số thông tin cần thiết về vị trí và sự nhận biết các đối tượng được đặt tên. Cụ thể như sau:
a. Loại đối tượng;
b. Mô tả chính xác về vị trí và phạm vi cho mỗi đối tượng. Nếu được nên có một điểm có toạ độ để tham khảo;
c. Đối với các đối tượng tự nhiên có phân bố dài, rộng cần có thêm thông tin tham khảo về các hợp phần của chúng;
d. Những thông tin về hành chính hoặc vùng là cần thiết và nếu có thể cần chỉ ra vị trí của đối tượng trên bản đồ;
e. Tất cả các địa danh (nếu nhiều hơn một) đã được chuẩn hoá chính thức cho một đối tượng; các địa danh đã dùng trước đây cho đối tượng.
Nếu điều kiện kỹ thuật và kinh tế cho phép có thể bổ sung thêm những thông tin khác về địa danh như giống, số, dạng xác định hay không xác định, vị trí của đường phố, tông (giọng) và ngữ âm trong hệ thống của Hội ngữ âm Quốc tế. Những thông tin này sẽ giúp cho việc hiểu biết tốt hơn và sử dụng địa danh cả trong nước và quốc tế.
+ Công tác địa danh ở Mỹ:
Ủy ban địa danh Hoa Kỳ là một cơ quan Liên Bang thành lập vào năm 1890, hoạt động theo Luật Công (1947) để duy trì việc sử dụng địa danh thống nhất trong cả Liên Bang, thành phần của Ủy ban bao gồm đại diện của các cơ quan liên quan như thông tin địa lý, dân số, sinh thái và quản lý đất đai công cộng.
Việc chuẩn hóa địa danh được đặt ra khi nảy sinh các vấn đề phức tạp liên quan đến địa danh trong quá trình thăm dò, khai thác và giải quyết các tranh chấp ở vùng lãnh thổ phía Tây, sau nội chiến ở Hoa Kỳ. Mâu thuẫn trong cách sử dụng địa danh đã trở thành một vấn đề nghiêm trọng cho các nhà khảo sát, các nhà sản xuất bản đồ và các nhà khoa học đã đặt ra yêu cầu thống nhất, không mâu thuẫn nhau trong quá trình sử dụng địa danh.
Tổng thống Benjamin Harrison thành lập Ban địa danh, Ban địa danh có nhiệm vụ giải quyết các câu hỏi về địa danh. Các quyết định của Hội đồng Ủy ban được tất cả các phòng ban và các cơ quan chính phủ chấp nhận. Ban địa danh từng bước mở rộng các phạm vi hoạt động trong Thế chiến thứ II bao gồm địa danh nước ngoài và các khu vực khác mà Hoa Kỳ quan tâm. Năm 1947, Ban Địa danh được Quốc hội Hoa Kỳ thành lập theo Luật Công 80-242 mà tính hữu ích của việc chuẩn hóa địa danh đã được chứng minh thời gian.
Ngày nay, hơn 50 quốc gia có loại hình cơ quan địa danh quốc gia, Liên hợp quốc cho rằng "phương pháp tốt nhất để đạt được tiêu chuẩn hóa quốc tế là qua các chương trình chuẩn quốc gia." Nhiều quốc gia thành lập các chính sách liên quan đến địa danh ở các quốc gia của họ.
Trong thời đại bùng nổ các hệ thống thông tin địa lý, Internet, và đất quốc phòng hiện nay thì dữ liệu địa danh ngày càng quan trọng hơn và khó khăn hơn trong quá trình sử dụng. Với việc áp dụng công nghệ mới nhất, Ban địa danh tiếp tục sứ mạng phục vụ Chính phủ Liên bang và công chúng như là một tổ chức cao nhất giải quyết các vấn đề về địa danh như yêu cầu đặt tên, thay đổi tên và đề xuất tên mới. Hợp tác với Liên bang, nhà nước và các cơ quan địa phương, Ban địa danh cung cấp một quy chuẩn thống nhất sử dụng địa danh mà qua đó được áp dụng hiện nay.
+ Công tác địa danh ở Hungari:
Uỷ ban địa danh Hungari được thành lập vào năm 1989, trực thuộc Bộ Nông nghiệp và Phát triển Vùng. Mỗi địa danh mới hay thay đổi đều phải thông qua Uỷ ban địa danh. Công tác địa danh Hungari được bắt đầu từ năm 2005 như là một phần của nhóm nghiên cứu bản đồ và địa tin học MTA-ELTE. Công tác địa danh Hungari với mục tiêu định nghĩa cách dùng địa danh thông thường và giải quyết các vấn đề liên quan đến địa danh trên bản đồ, cách biểu thị địa danh. Một trong các mục đích của công tác địa danh Hungari là hoàn thiện cơ sở dữ liệu địa danh trong môi trường GIS. Dự án chính của công tác địa danh Hungari là tạo lập và xây dựng hình ảnh của cơ sở dữ liệu địa danh Hungari từ một bản đồ phối cảnh. Hệ thống cơ sở dữ liệu địa danh Hungari sẽ được xây dựng thành hệ thống thông tin địa lý, trong đó địa danh Hungari của toàn bộ Carpathian Basin thì được lựa chọn và phân tích. Có một số lớn địa danh Hungari gốc cổ ở trong khu vực này và hầu hết được sử dụng hiện nay, khu vực bao trùm bởi địa danh của người Hungari thì lớn hơn gấp 3.5 đến 4 lần diện tích hiện tại. Có các danh sách tên riêng rẽ và nguồn dữ liệu số khác của chúng nhưng một từ điển địa lý của các địa danh thì vẫn có những sai sót.

NỖI NHỚ KHÔNG TÊN


Nhân đọc Không đề của HaiLy Ngo sáng sớm ngày 5 tháng 10 năm 2011, tự dưng mình cũng muốn viết vài dòng với cảm giác về những nỗi nhớ. Cảm ơn HaiLy Ngo ^_^

Nỗi nhớ không tên
Có nỗi nhớ nào không tên đâu em?
Nhớ quê hương, nhớ bạn, nhớ bè
Nhớ Cha Mẹ, thầy cô và tất cả
Cả người ấy với kỷ niệm êm đềm
* * *
Có nỗi nhớ nào không tên đâu em?
Nếu như có thì chắc do em ngại
Chẳng đặt tên hay chẳng dám đặt tên
Cho nỗi nhớ vờn quanh khe khẽ
* * *
Có nỗi nhớ nào không tên đâu em?
Trong thổn thức, tư duy và cảm giác
Đều có hình bóng ấy - là lời yêu chưa ngỏ!
Những nỗi nhớ không tên - ấy hạnh phúc êm đềm ^_^
* * *
Với riêng tôi, nỗi nhớ thật nhẹ nhàng
Cả ngày nắng, mưa dông hay ngày bão
Luôn bên tôi, đan xen từng nhịp thở
Trong những dòng dang dở tư duy
* * *
Thời vụng dại với suy nghĩ giản đơn
Yêu hết mình, cuồng say và điên dại
Quên đất trời, quên cả xung quanh
Không hối tiếc!

5/4/12

NGÀY KHÔNG EM

Ngày, không em - mọi thứ thành nhạt nhẽo
Câu chuyện vui chẳng đáng nửa nụ cười
Mọi vật xung quanh đều có màu xam xám
Ngày nối ngày tiếp những buồn thương
****
Không có em, mọi thứ như vô nghĩa
Lặng lẽ làm, lặng lẽ sống, lặng lẽ yêu
Chẳng chia sẻ, chỉ thầm dõi bước
Công việc của em, cuộc sống của em

****
Tháng, không em - mọi việc dần sẽ quen
Yêu thương kia dần thành vết sẹo
Thời gian qua, rồi dần dần bớt nhức
Tháng ngày phôi pha
****
Năm không em, anh trở thành chai sạn
Nỗi đau tình đâu dễ nguôi ngoai
Chẳng cười vui, chẳng ánh mắt yêu đời
Yêu hết mình, chân thành, không toan tính
Để đôi đường, đôi ngả lặng lẽ chia
****
Giữ em lại, anh chẳng hề sợ mất
Ngăn trái tim thành một nơi bí mật
Lưu giữ em – người mà anh yêu nhất
Để thăm thẳm đường đời, em vẫn ở bên
****
Rồi mọi chuyện sẽ thành là kỷ niệm
Chia xa rồi, chẳng giữ được nhau
Chuyện yêu đương trở nên vô cảm
Sự rung động, ở đâu đó trong tâm khảm
Vết thương lòng, đâu dễ dàng quên
****
Khi không em, cuộc sống thành trang mới
Vô cảm rồi, chỉ có bóng hình em
Cứ lặng lẽ, một mình anh lẻ bóng
Ừ thì thôi, mình cố tình bước
Mất nhau rồi, có níu giữ được đâu



1/4/12

CÁN BỘ ĐỂU

Gọi điện cho thằng bạn học cùng cấp 2, làm CA ở xã, thấy ồn ào, hỏi đang ở đâu? Nhận ngay câu trả lời là đang uống rượu, quay sang gọi một thằng bạn học cùng cấp 3, cũng làm CA ở xã bên cạnh, nhận được câu trả lời đang ở phòng Karaoke, hỏi ở đâu? Bảo Xuân Hòa, đi uống rượu rồi vào hát. Mình giật mình nghĩ sao gọi hai thằng cán bộ đểu ở hai xã khác nhau sao thằng nào cũng báo cáo đi uống rượu thế nhỉ? Ngẫm lại thấy mình và các bạn mình ở sở, ở bộ cũng đi suốt, mới thấy cán bộ đểu thì chuyên như thế, tự nhiên bật ra một câu: “giờ kiếm đéo đâu ra cán bộ không đểu bây giờ?”